Thơ NGUYỄN THỊ NHƯ NINH (ĐK67, B6)
Học sinh Đồng Khánh và
Bến đò Thừa Phủ thuở xưa
(Hình: sưu tầm)
Mái Trường Xưa Đồng Khánh.
Ta nhớ quá! Mái trường xưa Đồng Khánh!
Mỗi độ Hè, Phượng nở thắm trời xanh,
Tiếng ve kêu trổi khúc nhạc xa cành
Như báo hiệu mùa chia tay sắp đến!
.Như báo hiệu mùa chia tay sắp đến!
Bạn bè xa, thầy cô bao lưu luyến!
Chín mươi ngày cách biệt người mỗi phương
Ta về quê…bạn rời bỏ sân trường!
Lòng ray rức khi nắng hè phượng đỏ
..Ta về quê…bạn rời bỏ sân trường!
Lòng ray rức khi nắng hè phượng đỏ
Để ngậm ngùi theo cuộc sống đầy vơi
Nếm đắng cay hương vị chát bờ môi
Và biền biệt lìa xa Đồng Khánh cũ...
.Nếm đắng cay hương vị chát bờ môi
Và biền biệt lìa xa Đồng Khánh cũ...
Một đôi lần về thăm quê xứ sở!
Cũng không quên ghé lại ngắm trường xưa
Đồng Khánh thương với “Thừa Phủ” đò đưa!
Nằm lặng lẽ bên giòng Hương êm dịu…
.Đồng Khánh thương với “Thừa Phủ” đò đưa!
Nằm lặng lẽ bên giòng Hương êm dịu…
Giờ ngồi đây, ngút ngàn ôm kỷ niệm..
Thời tóc thề, áo trắng, nón bài thơ!
Thời nữ sinh Đồng Khánh tuổi mộng mơ…
Mất tất cả…hôm nay còn đâu nữa?
.Thời nữ sinh Đồng Khánh tuổi mộng mơ…
Mất tất cả…hôm nay còn đâu nữa?
Kể từ khi quê hương vừa nghiêng ngửa!
Đồng Khánh buồn thay dạng, đổi tên luôn !
Lối về trường còn áo trắng mờ sương? ?
Còn phượng vỹ, ve sầu vang tiếng nhạc? ?
.Lối về trường còn áo trắng mờ sương? ?
Còn phượng vỹ, ve sầu vang tiếng nhạc? ?
Ta bên ni với cõi lòng tan tác
Mỗi độ hè về, da diết nhớ bạn thân
Đứa mỗi phương lưu lạc chốn hồng trần
Khắp các nẻo trên đoạn đường viễn xứ!
.Đứa mỗi phương lưu lạc chốn hồng trần
Khắp các nẻo trên đoạn đường viễn xứ!
Dù nơi đâu, nghìn trùng ta vẫn nhớ
Mái trường hồng, Đồng Khánh, bến đò xưa...
Đồng Khánh ơi,... ta nhớ mãi tên người
Bên ngoài đó...Paris hè rực nắng!
Đồng Khánh ơi,... ta nhớ mãi tên người
Bên ngoài đó...Paris hè rực nắng!
.
Như-Ninh (ĐK67, B6)
(post lại).