Monday, February 29, 2016

Chiếc Ví.

 Photo by B L
CHIẾC VÍ
.
TÁC GIẢ: Wild Bill
.
Khi bước về nhà trong một ngày lạnh giá, tôi vấp phải một cái ví ai đó đánh rơi trên đường. Tôi nhặt lên và nhìn vào bên trong để tìm xem tung tích chủ nhân để điện thoại cho họ. Nhưng trong chiếc ví chỉ vỏn vẹn 3 đô la và một lá thư nhàu nhò như thể đã cũ nhiều năm
Bao thư đã bị mở và điều duy nhất dễ dàng đọc được đó là địa chỉ người gởi.(?) Tôi bắt đầu mở lá thư và hy vọng tìm thấy chút đầu mối. Thế rồi tôi thấy dòng ngày tháng… 1924. Lá thư đã được viết cách đây gần 60 năm
Lá thư được viết bằng một nét chữ phụ nữ rất đẹp trên nền giấy màu xanh nhạt với một cành hoa nhỏ bên góc trái. Có một dòng chữ: “John thân yêu” đề cập đến một người con trai có tên là Michael. Lá thư nói rằng người viết sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nữa vì bị mẹ cấm đoán, nên đã viết lá thư này để nói rằng cô vẫn luôn yêu anh. Lá thư ký tên  người viết là Hannah.
Đó là một lá thư đẹp, nhưng không ai có thể biết được chủ nhân của nó là ai ngoại trừ nhân vật tên là Michael. Có lẽ tôi hỏi phòng dịch vụ thông tin, họ có thể cho tôi số phone dựa vào địa chỉ bên ngoài bao thư. Sau một thời gian cố gắng giải thích, họ đã giúp đỡ tôi liên lạc được với một người sống ở địa chỉ trên bao thư..
.
Tôi hỏi người phụ nữ ở đầu dây bên kia có biết ai tên là Hannah không, bà nói gấp gáp: “Ồ, chúng tôi mua căn nhà này từ một gia đình có một cô con gái tên là Hannah. Nhưng cách đây đã 30 năm rồi”.
.
“Vậy  bà có biết bây giờ họ ở đâu không ạ? Tôi hỏi..
.
“Tôi nhớ là Hannah đã phải đưa mẹ vào viện dưỡng lão cách đây nhiều năm. Nếu anh gặp họ, có thể họ sẽ chỉ cho cô biết cô con gái hiện đang ở đâu.” Người phụ nữ trả lời và cho tôi tên của viện dưỡng lão. Khi tôi gọi điện thoại đến người ta cho tôi biết bà mẹ đã qua đời các đây vài năm nhưng họ vẫn có số điện thoại của nơi cô con gái đang sống, tôi cảm ơn họ và gọi tiếp. Một giọng nữ trả lời cho tôi biết là Hannah hiện đang sống trong một viện dưỡng lão.
.
Toàn bộ những điều này quá ngốc nghếch, tôi tự nhủ. Tại sao tôi lại gắng công tìm kiếm chủ nhân của một chiếc ví chỉ có 3 đô la và một lá thư cũ gần 60 năm?
.
Tuy nhiên, tôi đã gọi đến viện dưỡng lão và một người đàn ông đã trả lời điện thoại cho tôi: “Vâng, Hannah hiện đang sống với chúng tôi".
.
Mặc dù lúc đó đã 10 giờ đêm, nhưng tôi vẫn hỏi xem mình có thể đến gặp Hannah không. “Được ạ", anh ta đáp với vẻ lưỡng lự, “nếu anh muốn tận dụng cơ hội, bà ấy đang ở đây xem ti vi”. Tôi cảm ơn anh ta và lái xe đến nơi. Cô y tá và viên bảo vệ chào tôi nơi cổng. Chúng tôi lên tầng 3 của tòa nhà rộng lớn. Trong phòng lớn, cô y tá giới thiệu tôi với Hannah. Bà có nụ cười dịu dàng ấm áp, đôi mắt có những nếp nhăn và tóc đã bạc. Tôi nói với bà việc tìm thấy chiếc ví và đưa cho bà bức thư. Ngay sau khi bà nhìn thấy phong thư màu xanh với cành hoa nhỏ bên trái. Bà hít một hơi và nói: “Cậu biết không, lá thư này là mối liên lạc sau cùng giữa tôi và Michael." . Bà nhìn ra xa trong giây lát trong một suy nghĩ sâu xa và nói nhẹ nhàng. “Tôi yêu anh ta lắm, nhưng thời đó tôi chỉ mới 16 tuổi và mẹ tôi cảm thấy tôi còn quá trẻ. Ồ, anh ấy rất đẹp trai, giống như diễn viên Sean Connery vậy”.
.
Vâng. Bà tiếp tục. “Michael Goldstein là một người kỳ diệu. Nếu cậu tìm thấy anh ấy thì nói ràng tôi luôn nghĩ đến anh ấy. Và, bà ngập ngừng trong giây lát, gần như cắn môi, “Hãy nói với anh ta là tôi vẫn yêu anh ấy. Cô biết không. Bà mỉm cười mắt ngấn lệ " Tôi đã không bao giờ thành thân. Tôi nghĩ không ai có thể sánh được với  Michael..." 
Tôi cảm ơn Hannah và chào tạm biệt. Khi xuống thang máy đến tầng 1, viên bảo vệ hỏi tôi” “Bà già ấy có giúp gì được anh không?" Tôi nói với anh ta là bà đã cho tôi một đầu mối. “Ít nhất tôi đã có một cái tên. Nhưng tôi đã quên mất và lại mất cả ngày để tìm chủ nhân của chiếc ví này”
.
Tôi lấy chiếc ví ra xem lại, nó đơn giản bằng da màu nâu và trang trí bằng viền thêu màu đỏ. Khi người bảo vệ nhìn thấy, anh ta nói: "Này, đợi chút, đó là chiếc ví của ông Goldstein. Tôi biết nó vì có đuờng viền sáng màu đỏ. Ông ta luôn mất ví. Tôi phải tìm trong nhà này đến lần thứ ba rồi".
.
Ông Goldstein là ai vậy?" Tôi hỏi mà tay tôi bắt đầu run
.
Ông ấy là một trong những người kỳ cựu trên tầng 8. Chắc chắn là chiếc ví của ông  Mike Goldstein. Ắt hẳn ông ấy đánh rơi trong lúc đi dạo.
.
Tôi cảm ơn người bảo vệ và chạy ngược lại phía phòng y tá. Tôi kể với cô y tá về những điều người bảo vệ nói. Chúng tôi lên thang máy. Tôi cầu mong cho ông Goldstein hãy còn thức.
.
Trên tầng 8, cô y tá  nói “Ông ấy vẫn còn ở trong đại sảnh. Ông ấy thích đọc sách ban đêm, đó là một ông già đáng mến."
.
Chúng tôi đến căn phòng duy nhất còn sáng đèn và có một người đàn ông đang đọc sách. Cô y tá đến trước mặt ông và hỏi có phải ông bị mất chiếc ví. Ông Goldstein ngước lên ngạc nhiên, thọc tay vào túi và nói: Ồ, mất rồi !".
.
“Có người tìm thấy và chúng tôi muốn hỏi có phải là của ông không? Tôi đưa cho ông Goldstein chiếc ví và ngay khi ông nhìn thấy nó ông mỉm cười nhẹ nhõm: “Vâng, đúng là nó. Chắc nó mới rơi mất hồi chiều. Tôi muốn tặng cậu món quà.”
.
“Dạ không, cảm ơn ông” Tôi nói “Nhưng cháu muốn nói với ông là cháu đã đọc lá thư với hy vọng tìm thấy chủ nhân chiếc ví”
.
Nụ cười bỗng dưng biến mất trên khuôn mặt ông: “Cậu đã đọc lá thư đó sao?”
.
"Không chỉ đọc, cháu nghĩ cháu còn biết Hannah ở đâu nữa kia.”
.
Ông bỗng nhợt nhạt. “Hannah? Cậu biết cô ấy ở đâu hả? Cô ấy thế nào? Cô ấy có còn xinh đẹp như mọi khi không? Làm ơn nói cho tôi biết đi”. Ông nài nỉ.
.
“Bà ấy vẫn khỏe và … đẹp như lúc ông gặp bà”. Tôi đáp khẽ.
.
Ông già mỉm cười với một vẻ như đã biết trước câu trả lời và hỏi: “Cậu có thể cho tôi biết cô ấy ở đâu không, tôi muốn gọi cho cô ấy ngay ngày mai”. Ông nắm lấy tay tôi và nói: “Cậu biết không, tôi đã quá yêu cô ấy đến nỗi khi nhận lá thư đó, đời tôi cuối cùng đã kết thúc. Tôi không bao giờ lập gia đình. Tôi biết tôi luôn yêu cô ấy”
.
“Ông Goldstein”, tôi nói “Đi với cháu”
.
Chúng tôi vào thang máy xuống tầng 3. Lối đi vào sảnh đường đã tối hơn và giờ chỉ còn một  hai ngọn đèn thắp sáng hành lang dẫn đến nơi Hannah đang ngồi một mình xem truyền hình. Cô y tá đến trước mặt bà
.
“Hannah," cô khẽ nói và chỉ vào  Michael, đang cùng tôi đứng đợi trước cửa. "Bà có biết vị này không?”
.
Bà sửa lại cặp kính, nhìn trong giây lát, nhưng không nói một lời. Michael nói khẽ như thì thào: “Hannah, Michael đây mà. Em có nhớ anh không?”
.
Bà thở gấp gáp: "Michael! Em không thể tin được. Michael! Đúng là anh Michael của em rồi!"
.
Ông bước chậm chạp về phía bà và họ ôm chầm lấy nhau. Cô y tá và tôi lặng lẽ rời đi, nước mắt chảy tràn trên mặt chúng tôi.
.
“Hãy xem” Tôi nói. “Hãy xem ông trời đặt để kìa, bắt phong trần thì phải phong trần, cho thanh cao thì được thanh cao”
.
Khoảng ba tuần sau đó, tại sở làm tôi nhận được cú điện thoại từ nhà dưỡng lão: “Cậu có thể bỏ chút thì giờ đến tham dự lễ cưới không? Michael và  Hannah sẽ kết hôn”.
.
Đó là một đám cưới tuyệt đẹp với tất cả mọi người ở viện dưỡng lão đều phục sức thật đẹp để tham dự lễ cưới. Hannah mặc một chiếc váy len màu sáng và trông rất duyên dáng. Michael trong bộ y phục màu xanh sẫm cao lớn. Họ xem tôi như một người tốt nhất trên đời. Nhà dưỡng lão dành cho họ một căn phòng riêng và nếu bạn muốn thấy một cô dâu  76 tuổi và chú rể 79 tuổi trong vai đôi uyên ương tuổi cập kê, hãy đến thăm họ.
.
Thật là một kết thúc có hậu của một mối tình kéo dài gần 60 năm.
.
(Truyện dịch sưu tầm)

Saturday, February 27, 2016

Về Con Phố Xưa

VỀ CON PHỐ XƯA.
NS. NGUYỄN ĐỨC QUANG


.
(Nhạc sưu tầm)

Sunday, February 21, 2016

Hoa Thạch Thảo và thơ Apollinaire

MÙA THU CHT
NHC: PHM DUY
TING HÁT: ELVIS PHƯƠNG
.
.
.
Thơ Guillaume Apollinaire
.
L'ADIEU.
.
J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souvients-toi que je t'attends ...
.
Li Vĩnh Bit(Bùi Giáng dch)
.
Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ không tao phùng đuợc nữa
Mộng trùng lai không có ở trên đời
Hương thời gian mùi thạch thảo bốc hơi
Và nhớ nhé ta đợi chờ em đó .
.
Ta đã hái nhành lá cây thạch thảo
Em nhớ cho, mùa thu đã chết rồi
Chúng ta sẽ chẳng nhìn nhau trên đất nữa
Hương thời gian nhành thạch thảo tí hon
Và nhớ nhé ta đợi chờ em nhé....
.
(Bùi Giáng dch)
.
(Nguồn: sưu tầm)
.

(Nguồn: Internet)
.

Sunday, February 14, 2016

Diên Hồng: Biển nhớ

Nguồn: Internet
Biển Nhớ
...
Cát vàng, mây trắng, biển trong xanh
Sóng xô dồn sóng, sáng long lanh
Sương mờ phủ khói viền chân núi
Biển mặn mà ru, dỗ mộng lành
Mây nước mênh mông, lòng xao xuyến
Hoài niệm cố hương ấp ủ tình
Nhớ Xuân thơ ấu, Mai vàng rộ
Nhớ nắng vàng hong đỏ Phượng Hồng
Quê mẹ chờ trông ngày sum họp
Hỏi người viễn xứ có buồn không?
.
thơ Diên-Hồng (Hoài Mai Phượng).
(2014).
Thuyền Và Biển
Thơ: Xuân Quỳnh
Nhạc: Thanh Trang
Tiếng hát: Tâm Hảo
.

Saturday, February 13, 2016

Trở về Đất Mẹ

thơ Đoàn Thu-Lê (ĐK 67)
.
(Hình: Internet)
.
Tr V Đt M
 .
Trở lại Huế trong lòng đất Mẹ
Một mình đi chắp nhặt thương yêu
Gió trở mùa lá vàng chao khẽ
Hững hờ bên quán trọ cô liêu
  .
Đi tìm lại đường xưa lối cũ
Lòng chùng theo mây trắng vờn trôi
Giấc mộng đầu đất trời vần vũ
Một kiếp người hồn mãi hoang vu
.

Sunday, January 31, 2016

Rong chơi Đảo Rarotonga

TẢN MẠN CỦA BẠCH-LAN (ĐK 67) .
.Rarotonga là hòn đảo lớn nhất trong 15 đảo nhỏ lấy tên chung là Cook Islands nằm hướng Nam Thái Bình Dương thuộc nước Tân Tây Lan, dân số hơn 10.000 ngàn, diện tích 26 sq.mi., đảo cao hơn mặt biển 658m. Rarotonga hình dạng như quả tim, có phi trường quốc tế được nhiều khách du lịch đánh giá nơi đây là nơi nghỉ mát thần tiên, đảo xinh đẹp như món trang đồ trang sức vùng nhiệt đới. Loài hoa trắng tượng trưng cho đảo Cook Islands tên là Tare Maori  hay còn gọi là Tiale Maoli.

.

Sunday, January 24, 2016

Thuở ấy Đồng Khánh

Thơ ĐOÀN NHƯ QUÊ, ĐK67.
.
.
...
(Nguồn: Internet)
.
THUỞ Y ĐỒNG KHÁNH
.. 
Thuở ấy mình đi học
Đạp xe trên con đường
Cỏ hoa còn hơi sương
Nắng mai xuyên cành lá

..
Áo lụa bay trong gió
Nón lá nghiêng vành thưa
Cặp sách trỉu hồn thơ
Mộng hoài vươn đâu đó.
,

Saturday, January 23, 2016

THANK YOU AMERICA


Thư Bạch Lan, B4

Các anh chị Đồng Khánh Quốc Học thân,
..
Mình là Bạch Lan có cơ duyên theo nhóm phát phần ăn trưa cho các người vô gia cư tổ chức vào thứ Sáu ngày 15/1/2016 vừa qua. Theo thống kê mới đây (Orange County Coroner Division) thì quận Cam có đến 4,500 dân homeless, năm vừa qua 2015 sỹ số ra đi lên đến 181 người tăng 45% so với năm 2014 là 125 người, tăng 53% so với năm 2013 là 118 người rời kiếp người vô gia cư về bên kia thế giới.
Thiệt là hạnh phúc và cảm động được tham gia ngày phát phần ăn cho người homeless, phần ăn chính được Kim Chi và anh Hoá đặt tại Costco gồm pizzas và hot dogs. Miếng pizza to tròn được chia ra tám phần cho mỗi người một phần, hot dog kẹp bánh mì và pizza đều còn nóng hổi khi đưa đến bàn ăn đã được các anh Lê Thạnh, anh Hoàng Thi Thao, anh Ngọc Đại Lợi và một số anh em khác đã trải khăn vàng sạch sẽ tại địa điểm đường Ross, cám ơn các anh rất chu đáo. Nhóm Kim Chi, anh Hoá, Tư Hiền, Diệu Ái, Hạnh, Bích Hà và BLan đem đồ ăn từ Costco đến..

Saturday, January 16, 2016

Chiếc Ví.

(Truyn dịch sưu tầm)
.
(hình: Internet)
CHIẾC VÍ
.
TÁC GIẢ: Wild Bill
.
Khi bước về nhà trong một ngày lạnh giá, tôi vấp phải một cái ví ai đó đánh rơi trên đường. Tôi nhặt lên và nhìn vào bên trong để tìm xem tung tích chủ nhân để điện thoại cho họ. Nhưng trong chiếc ví chỉ vỏn vẹn 3 đô la và một lá thư nhàu nhò như thể đã cũ nhiều năm
Bao thư đã bị mở và điều duy nhất dễ dàng đọc được đó là địa chỉ người gởi.(?) Tôi bắt đầu mở lá thư và hy vọng tìm thấy chút đầu mối. Thế rồi tôi thấy dòng ngày tháng… 1924. Lá thư đã được viết cách đây gần 60 năm

Monday, December 28, 2015

PHÁP HỘI A- DI- ĐÀ

Thư Bạch Lan:..
..
Các bạn phương xa thân mến,
..
Trong suốt ba ngày cuối tuần qua  (18, 19, 20 tháng 12 năm 2015) mình bận rộn tham gia Pháp Hội A Di Đà ở quận Cam, với tư cách thiện nguyện viên thuộc hội Từ Bi Phụng Sự do Thầy Hằng Trường hướng dẫn tại Longbeach Convention Center. Nam Calif. Hoa Kỳ...
..
Ngày thứ Sáu (18-12), hội trường quy tụ gần 300 thiện nguyện viên khắp các tiểu bang, phần lớn là các anh chị ở Nam Calif. có các em, trẻ nhất độ 15 tuổi. Mình rất vui và ngạc nhiên khi gặp các thiện nguyện viên đến từ hòn đảo bé tý Tahiti, mặc áo tràng đầu đội vòng hoa đủ màu, tươi cười chào đón các Thầy, các Tăng Ni, các Phật tử tham dự hai ngày Pháp hội.
..

Tuesday, December 22, 2015

NHẠC GIÁNG SINH

ANDRÉ RIEU - SLEIGH RIDE

Sunday, December 6, 2015

Phạm Thiên Thư và Ngày Xưa Hoàng Thị

(Hình: Internet)....

(Nguồn: RFA.com)
..
Anh trao vội vàng, chùm hoa mới nở đó là hình ảnh đầy sức sống của một thời niên thiếu mà ai trong chúng ta cũng đã từng trãi qua. Thế nhưng đối với những ai tò mò thì tác giả bài thơ nổi tiếng này có thật là đã trao chùm hoa cho cô Ngọ để bài thơ trở thành nổi tiếng đến như thế hay không?
Vì Phạm thiên Thư, như chúng ta đều biết là một nhà sư, vậy bài Ngày Xưa Hoàng Thị được ông sáng tác từ bao giờ?


“Bài Ngày Xưa Hoàng Thị tôi viết trước khi đi tu. Khi tôi vào chùa rồi thì hình ảnh trên đường đi làm tôi nhớ lại kỷ niệm xưa. Nhớ lại hình ảnh của cô Ngọ, thời học trò ấy mà. Chẳng có tình yêu đâu chỉ là học trò vui vui thôi. Đó là lý do tại sao tôi viết bài đó.”...

Phạm Thiên Thư vừa cho chúng ta biết một chút lý lịch của bài thơ Ngày Xưa Hoàng Thị, bài thơ này đã một thời gây sóng gió trong khuôn viên các trường Trung cũng như đại học tại Việt Nam vào đầu những năm bảy mươi. Nhạc sĩ Phạm Duy đã tinh tế khi chọn bài thơ này để phổ nhạc và sau đó hàng loạt bài khác của Phạm Thiên Thư liên tục chiếm lĩnh đài phát thanh Sài Gòn trong nhiều năm trời.
.

Tuesday, December 1, 2015

Con chim trốn tuyết

(Truyện dịch sưu tầm)
..
Truyện dịch "CON CHIM TRỐN TUYẾT" từ trang BLOG ĐK67 (posted vào năm 2009).
..
..

CON CHIM TRỐN TUYẾT
(THE SNOW GOOSE)
..
TÁC GIẢ: PAUL GALLICO

(Bản dịch của Trần Phong Giao và Hoàng Ưng)
  ..
Cánh đồng lầy mênh mông chạy dọc theo theo bờ duyên hải Essex, giữa thôn Chelmbury và Wickaeldroth, một bến chài của dân Saxon ngày xưa. Đây là miền hoang đại cuối cùng còn sót lại tại nước Anh, một miền sình lầy, hẻo lánh đầy cỏ lác và lau sậy với những bãi cỏ ngợp nước trải dài tới bên bờ những ruộng muối lớn. Những bãi bùn non và những vũng nước thuỷ triều sát bên đại dương đầy sóng gió.

Saturday, November 28, 2015

Kim Kê: Đàn Khướu Đầu Trắng

..
"Năm xưa chúng ta bạn nhau
Học cùng một mái trường xưa..."

..

Mời các bạn đọc lại Ký Sự của Lương Kim Kê (ĐK67, B5, C2)
....
ĐÀN KHƯỚU ĐẦU TRẮNG
...
Đã hơn 5 giờ 30 chiều, trời bắt đầu lắc rắc mấy giọt mưa, lo sợ cơn mưa lớn, tôi vội bắt xe ôm quen đưa thằng cháu ngoại mười sáu tháng tuổi siêu quậy của tôi, qua giao cho mẹ nó.  Thằng nhóc được ngồi xe khoái chí nhún nhẩy theo từng nhịp nẩy của bánh xe, ngẩng mặt lên trời khoái chí hứng những giọt mưa đang dần nặng hạt.  Những hạt mưa bỗng lớn hơn và nhanh hơn, cơn mưa thực sự đến, anh xe ôm dừng xe đưa chiếc áo mưa, tôi trùm vội trên đầu nhóc, nhóc phản đối kich liệt.  Tôi giục anh xe ôm cứ đi tiếp, vì nếu không sẽ trễ mất.
         
Chiều nay tôi có một buổi họp mặt bạn bè cùng khối lớp, đã rất lâu chúng tôi chưa có một buổi họp mặt hứa hẹn sẽ đông vui như hôm nay.  Thế là cứ… đội mưa mà đi.

Thursday, November 26, 2015

Happy Thanksgiving!

..

Nguồn gốc Lễ Thanksgiving

.
Mayflower
(nguồn: Internet)
.
NGUỒN GỐC LỄ THANKSGIVING TẠI HOA KỲ
.                         
Người Mỹ có đầy đủ lý do để giữ gìn truyền thống với ngày lễ Thanksgiving vào tháng 11 mỗi năm..
.
Lịch sử ghi rằng vào năm 1620 có một nhóm gia đình người Anh theo Tin Lành đã đi tìm đất mới để sống đời tự do tín ngưỡng.
...                                                                                                         
Con tàu Mayflower nổi danh vượt Ðại Tây Dương chở di dân đến vùng Plymouth Rock của tiểu bang Massachusetts bây giờ. Nhóm gia đình người Anh chỉ có hơn ba chục, số còn lại là phần đông thủy thủ đoàn. Tổng số 102 người..
.

Friday, November 20, 2015

Thưa Thầy con đi

.
.
THƯA THẦY CON ĐI
..
Thôi, thưa Thầy con đi
Năm cuối cùng đã hết
Chưa qua một mùa thi
Đã nghe đầy thương tiếc
Nhìn xuân về lộc biếc
Chim én liệng thầm thì
Những giọt buồn thế hệ
Đưa tiễn những người đi
.

Thursday, November 19, 2015

Bụi Phấn

Thư Trương Tố-Lan ĐK67, B3.
.
(Hình: Internet)
Các bạn thân mến,
Hằng năm cứ đến tháng 11 Dương lịch có những ngày lễ mang dấu ấn thiêng liêng trường tồn cùng thời gian... Bên nớ có ngày Tạ Ơn, bên ni có ngày 20-11, Ngày Nhà Giáo Viêt Nam. Giữa cuộc sống muôn màu muôn sắc, trong những điều được, điều mất, Tố Lan đây lại tâm đắc đón nhận ý niệm đậm tính nhân văn này, xem như những hồi chuông vang vọng giữa trời xanh, như một thông điệp về lễ nghĩa và đạo chữ vậy. .Các bạn của T L ơi, ngày xưa vào lễ Tết Nguyên Đán ông bà ta vẫn bảo: "Mồng một tết Cha, mồng hai tết Mẹ, mồng ba tết Thầy.''  Rồi thì "công Cha, nghĩa Mẹ, ơn Thầy"...

Tuesday, November 10, 2015

Hoa Phong Lan

...
HOA PHONG LAN 
...
(Bạch Lan sưu tầm)...

Hoa lan, hay phong lan, cây hoa lan, cây bông lan, cây lan... (tên khoa học: Orchidaceae) là một họ thực vật có hoa, thuộc bộ Măng tây, lớp thực vật một lá mầm. Họ Orchideceae là một trong những họ lớn nhất của thực vật và có các thành viên mọc trên toàn thế giới, ngoại trừ châu Nam Cực; có cây hoa lan sống dưới mặt đất và chỉ nở hoa trên mặt đất cũng như có cây hoa lan sống tại vùng cao nguyên của dãy Himalaya; hoa lan có thể tìm thấy tại các vùng có khí hậu nhiệt đới như trong rừng già của Brasil đến các vùng có tuyết phủ trong mùa đông như tại bình nguyên của Manitoba, Canada; hoa lan có loại mọc trong đất (terrestrial), có loại mọc trên cây cao (epiphyte) và có loại mọc trên đá (lithophyte).

Hoa lan được người ta ưa chuộng vì vẻ đẹp đặc sắc và các hình thức đa dạng của chúng. Cũng giống như cây lan, hoa lan hầu như có tất cả các màu trong cầu vồng và những kết hợp của các màu đó. Hoa lan nhỏ nhất chỉ bằng hạt gạo trong khi hoa lan lớn nhất có đường kính khoảng 1 m. 
...........
Truyền thuyết về hoa Phong Lan
...
Ở một miền xa xôi, khí hậu ấm áp và đất đai trù phú có một bộ lạc tên là Aruaki may mắn hơn các bộ lạc khác vì họ sai khiến được loài chim Oócchít chuyên đẻ những quả trứng bằng vàng. Khi một con chim đẻ trứng vào tổ trong hốc cây thì thủ lĩnh Nato dùng tay chuyển quả trứng đó sang một cái cây khác, và sự kiện đó được coi như một ngày hội lớn.

Các cô gái của thủ lĩnh thay nhau phục trên các cành cây, bảo vệ tổ chim khỏi bị chim ưng phá hoại. Tuy vậy, trong từng góc buôn làng, các trai tráng tay cầm những mũi tên tẩm thuốc độc đứng canh giữ không cho các chiến binh của bộ lạc khác đến đánh chiếm kho báu của bộ lạc mình.

Từ ngày quả trứng vàng kia, những tay thợ lành nghề đã chế tạo ra các vòng tay, hoa tai và đủ các loại trang sức. Số trứng vàng dự trữ mỗi ngày một nhiều đồ dùng khác. Đàn ông của bộ lạc chuyên nghề săn bắn, còn đám đàn bà, con gái ở nhà dệt những tấm khăn voan, đan giỏ và hái nhặt thảo quả.

Một hôm cánh đàn ông đi săn trở về với một tâm trạng đầy lo lắng. Họ đã chạm trán cánh thợ săn của một bộ lạc xa lạ. Cánh thợ lạ này đã kể cho họ nghe về những chiến thuyền khổng lồ đã cập bờ biển, và về những con người tóc cắt ngắn, mặt mũi trắng trẻo nom rất lạ lùng, đã đặt chân lên đất liền. Những kẻ da trắng này rất hám vàng, đã dùng một loại súng có tai khạc ra những mũi tên có lửa khủng khiếp, cướp giật vòng chân, vòng tay của chị em, tra khảo dân bản xứ nơi có vàng. Nếu những người Aruaki hiểu rằng, con người cũng có thể biến thành những kẻ tàn ác, thấp hèn, thì chắc chắn không bao giờ họ lại cho phép kẻ lạ mặt kia vào làng bản của họ. Nhưng họ không hiểu được điều đó. Họ vẫn cứ khiêng những người thợ săn lạ mặt bị gấu đánh bị thương vào làng. Vị thủ lĩnh còn ra lệnh cho đám phụ nữ đi tìm những người bị thương, còn cánh đàn ông lại lên đường đi săn.

Một kẻ lạ mặt có tên là Khơramooi Métvét. Anh ta rất mê những đồ trang sức của phụ nữ và cứ gặng hỏi họ kiếm ở đâu thứ đá vàng làm ra được các loại vòng và hoa tai này. Nhưng chị em chỉ trả lời bằng một nụ cười. Dần dà, Métvét kết thân được với cô gái cả con của thủ lĩnh tên là Dincadơvin, và hứa hẹn sẽ cưới nàng làm vợ rồi ở lại với bộ lạc. Dincadơvin nói rằng nàng phải chờ đợi cha trở về để xin ý kiến.

Métvét bắt đầu làm công việc dò hỏi Dincadơvin về việc tại sao chị em nàng cứ thỉnh thoảng lại biến vào rừng sâu và ở đó làm gì. Còn Dincadơvin đã tự cho mình là vợ chưa cưới của Métvét rồi, bởi vậy nàng đã phạm sai lầm còn lớn hơn cả sai lầm của cha nàng cho phép đưa kẻ lạ mặt bị thương vào buôn làng.

Dincadơvin không hề ngờ rằng, người tình của nàng đã bán linh hồn cho bọn da trắng để lấy một thùng rượu, và còn hứa với họ sẽ tiết lộ bí mật của bộ lạc Aruaki? Và thế là sau khi biết chắc chị em nàng thường thay nhau phục trên cây, bảo vệ bầy chim đẻ trứng vàng, Métvét liền chuốc rượu cho những người canh gác say mèm, rồi thông báo điều bí mật cho bọn da trắng biết.

Métvét không hay rằng trên đỉnh một ngọn cây cao nhất còn có chàng Ôta Te đang phóng tầm mắt quan sát khắp vùng gần xa. Anh đã phát hiện ra có những người da trắng đang đến gần nơi con chim đẻ trứng vàng mà người dẫn đầu là Métvét. Sau khi loan báo cho buôn làng hay về mối nguy hiểm đang đe doạ và về sự phản trắc của Métvét, anh liền đóng chuông báo động.

Dincadơvin đau đớn thốt lên :

- Ôi, cớ sao ta lại tiết lộ cho chàng bí mật của loài chim? Thảo nào mà chàng cứ căn vặn ta! - Rồi nàng quay lại hỏi ông thầy cúng - Hãy chỉ cho ta biết ta phải làm gì và làm thế nào để cứu loại chim đẻ trứng vàng?

- Cô cô cô! - Tiếng thầy cúng thốt lên, có nghĩa là "Cứ sẵn sàng đi!"

Hết thảy đàn bà và con gái chạy đến, cùng đáp to: "Khô!"

Điều đó có nghĩa là: "Chúng tôi đã sẵn sàng!"

- Hỡi các cô gái! Hãy nhanh chóng trèo lên ngồi vào các cành cây! Khi đó bọn da trắng sẽ không biết được chim làm tổ trên cây nào. Còn nếu chúng tìm thấy tổ chim thì Taxan-útke sẽ chạy đi tìm những người thợ săn, gọi họ về đuổi bọn da trắng đi.

Taxan-útke, tên thường gọi của con Ngựa chiến, phi như bay về phía những người đàn ông của bộ lạc đang mải săn bắn, còn hàng trăm cô gái khác thì vội vàng lao lên cây, tay ôm chặt lấy các cành cây.

Métvét dẫn đoàn người da trắng vào rừng, nhưng hắn lúng túng không biết nên chỉ vào cây nào. Bọn da trắng nổi giận, bắn những mũi tên có lửa vào các cô gái, nhưng các cô, kể cả các cô đã chết, vẫn ôm chặt các cành cây.

Khi cánh đàn ông chạy về tới buôn làng, đuổi được bọn da trắng đi thì đã quá muộn - những người con ưu tú - những cô gái đẹp của họ đã chết. Ông thầy cúng trỏ tay lên trời, gọi tên họ và nói:

- Các con đã xả thân bảo vệ kho báu của bộ lạc ta, các con xứng đáng được ban thưởng. Tâm hồn các con sẽ biến thành những bông hoa ngát hương, chúng sẽ không ngừng sinh sôi trên các cành cây kia và sẽ kể lại cho các thế hệ mai sau về chiến công bảo vệ loài chim mỏ vàng của các con.

Những bông hoa tuyệt vời và đủ loại tựa như các cô gái của bộ lạc Aruaki đang đua nở trên các cành cây.

Người đời nay gọi đó là hoa Oóckhiđêa - hay là hoa Phong Lan. 
..
(B L sưu tầm)
.
..
.......
..
..