Viết ngắn của ThaiNC (em trai một ĐK67)
BUỒN
VƯƠNG... CÂY BẮP
Nhớ
khi ấy tôi hãy còn nhỏ lắm, một hôm nghe chị tôi đứng đọc:
"Ô
hay, buồn vương cây ngô đồng.
Vàng
rơi ! vàng rơi ! Thu mênh mông!" (*)
Nghe hay
quá, bèn nói chị đọc lại để học thuộc, và thắc mắc hỏi chị ơi tại sao vàng rơi?
Chị nói vàng là lá vàng của mùa Thu, không phải vàng là tiền. Vậy cây ngô đồng
là cây chi? Chị bảo “Không biết, nhưng chắc là cây …bắp. Ngô là bắp mà! “
Cho
nên tôi mang trong đầu cây ngô đồng là cây bắp từ thuở ấu thơ đó cho đến khi
gần đây nhờ mày mò internet, google, mới biết cây ngô đồng… không phải cây bắp!
Sáng nay ra ngõ. Nước Mỹ đang đón ngày Lễ Tạ Ơn Thanksgiving. Trời quang đãng nhưng se se lạnh. Vài cơn gió làm rung những chiếc lá vàng phải rời cành bay khắp không gian khiến bỗng nhớ đến câu: “Vàng rơi vàng rơi Thu mênh mông!” và cây bắp ngô đồng của chị em tôi một mùa Thu năm cũ. ./.
ThaiNC
(*)Thơ Bích Khê (1916- 1946)