Mời các bạn xem lại màn Văn Nghệ đóng góp của ĐK67 trong một buổi Họp mặt Liên Trường tại Nam Cali. những năm về truớc...
CHÀNG LÀ AI
Mời các bạn xem lại màn Văn Nghệ đóng góp của ĐK67 trong một buổi Họp mặt Liên Trường tại Nam Cali. những năm về truớc...
CHÀNG LÀ AI
Xin giới thiệu bài viết của Nhà văn KHUẤT ĐẨU, viết về Kịch của LỮ KIỀU (Thân Trọng Minh, QH62)
.
ĐỌC KỊCH LỮ KIỀU
Người đọc : Khuất Đẩu
Mở
Kịch là một từ Hán Việt. Theo định nghĩa của Đào Duy
Anh, là rất mạnh. Như một cơn địa chấn tạo nên những đứt gãy, những hố sâu. Từ
đó, Kịch được dùng để gọi những tuồng hát, những tuồng đời.
Trái đất là một tinh cầu. Mỗi vở kịch là mỗi tiểu tinh
cầu. Và tác giả chính là mỗi tiểu thượng đế. Như Chúa trong kinh thánh, tác giả
tạo ra ánh sáng và bóng tối, tạo ra gió và mưa, tạo ra không khí và sau cùng tạo
ra nhân vật. Nhân vật được tác giả cài đặt định mệnh. Những định mệnh nâng đỡ
nhau, va đập vào nhau tạo nên những số phận. Tất cả những chuyển động âm thầm ấy
làm nên kịch.
Vở kịch được coi là thành công khi tạo được những dư
chấn trong hồn người xem sau khi đã cho họ thấy những đứt gãy, những hố thẳm.
Nhưng nếu vở kịch được viết mà chưa lên sân khấu, thì
vẫn chỉ là một tinh cầu chưa chuyển động. Chúng nằm im trên giấy như cô công
chúa ngủ trong rừng chờ hoàng tử đến thức dậy. Hoàng tử ấy là đạo diễn. Anh ta
dùng bàn tay kỳ ảo của mình như phù thuỷ hô phong hoán võ kêu gọi âm binh, làm
chuyển động ánh sáng, bóng tối, gió mưa và những nhân vật. Vở kịch có da có thịt
trở nên sống động là nhờ anh.
Xin giới thiệu Kịch Ngắn KẺ ĐẾN MUỘN của tác giả LỮ KIỀU
*Lữ Kiều là bút hiệu của anh Thân Trọng Minh (QH 59-62)
.
KẺ ĐẾN MUỘN
(Tặng Hà
Minh Thanh)
CÁC NHÂN VẬT
VŨ - họa sĩ, không xuất hiện, trừ phút cuối.
HÙNG - đàn ông
PHƯỢNG - thiếu nữ
LIÊN - đàn bà, vợ ông Vũ
KẺ LẠ - đàn ông, không lộ rõ mặt trên sân khấu.
CẢNH ĐỘC NHẤT
Căn phòng tiểu tư sản. Bày biện sơ sài nhưng trau chuốt.
Bàn, ghế bành, tủ, bình hoa.
Cầu thang bên phải, kiểu nửa tân nửa cổ. Ánh sáng trên
cầu thang được chú trọng. Dưới cầu thang, treo một cây tây ban cầm.
Bên phải: cửa sổ - mưa và sấm chớp sau cánh cửa số ấy.
Bên trái: cánh cửa lớn mở ra một hành lang với ánh đèn
vàng.
Ánh sáng được chú trọng ở đây để gây không khí đột ngột
những lúc các nhân vật hiện ra hoặc mất hút trong hành lang.
Chú ý: Những tiếng động trên gác, nhất là những tiếng nạn gõ xuống sàn gỗ.
MÀN MỞ
Người đàn ông và thiếu nữ ngồi, nhìn ra khán giả. Im lặng.
Cánh cửa lớn để mở. Nơi khuôn cửa sổ, thỉnh thoảng lại hiện ra những tia chớp.
Tiếng sấm ù ù, ngắt quãng. Một lát, bỗng có tiếng chân trên gác, lúc đầu nhỏ,
sau lớn dần, không đều.
THIẾU NỮ (ngó lên trần bứt rứt)
Anh Hùng, chúng ta không thể giúp ông ấy điều gì sao?
ĐÀN ÔNG
Không. . . không. .
Trương Mỹ-Vân (ĐK 67):.