
.
Mời các bạn xem lại nguyên văn bài “HOA SÚNG” mà chúng ta đã học một thời ở trường Đồng Khánh.
Bài này là một đoạn trích từ đoản văn “CẢM GIÁC QUÊ” của nhà văn Đinh Gia Trinh, đăng trên báo Thanh Nghị số 74, ngày 15 tháng 7 năm 1944.
Trương Mỹ-Vân (ĐK67).
HOA SÚNG
Đinh Gia Trinh
(Trích báo Thanh Nghị số 74, ngày 15 tháng 7 năm 1944)
Dọc đường đất quanh co, hai bên đầm rộng ngòi dài, cuối thu sen đã tàn chỉ còn để rớt lại trên mặt nước những lá nhăn nheo như buồn một nỗi buồn ly biệt. Nước phẳng lặng, đồng ruộng phẳng lặng, ngọn cỏ xanh xanh…
Trên suốt một giải đầm sen, chỉ có lá cây súng tròn như cái bánh đa, nổi lên trên mặt nước, duyên keo kết với nước, phô bày cả bộ mặt với trời xanh như tận hưởng tình của trời đất. Có những chiếc lá hơi úa vàng, có chiếc còn xanh mơn mởn. Nước phô bày một bộ áo như xô đẩy lên trên mặt một linh hồn.