Thursday, January 16, 2020

Viết cho em

Bài viết ca ĐOÀN THU-LÊ (ĐK67)
Thu Lê là cu Huynh Trưởng Gia Đình Pht Tử Đoàn T Đàm Huế trước 75; du hc M năm 1968 sau khi đổ Tú Tài 2; ra trường, lập gia đình, làm việc, và đnh cư  M t đó cho đến nay (2020)
.
(Ngun: Internet).
Viết Cho Em
Nghe như hơi thở trong lành của tuổi thơ, như giòng suối ấm ngọt tưới thêm vào tuổi hồn nhiên, tôi đếm lại những đôi mắt thiên thần đã lần lượt ghé qua hồn mình mà cảm thấy niềm thương rạt rào. Tôi muốn ghi lại cho em tất cả những gì mà trong một ngày nào đó tôi nghĩ rất dễ vỡ tan giữa lòng đời.
.
Trong tuổi thơ, có bao giờ em nghĩ đến một ước mơ, dù là một giấc mơ tầm thường, nhỏ bé? Hãy chất đầy trong lòng thật nhiều ước mơ đi em để thấy mình hiện hữu. Tuổi thơ có bị đánh cắp đi, những ước mơ có bị thời gian dày vò, thì em cũng đừng ngại ngùng choàng ôm tất cả vào vòng tay, dù là nhỏ bé, của em. Nhớ đừng đánh mất đi niềm vui hồn nhiên mà mình sẽ không bao giờ tìm lại được từ những buổi đi họp Đoàn. Xin đừng bỏ qua những cái áo mới tưởng tượng, những món tiền lì xì, những buổi đi chơi kỳ thú trong những ngày Tết của em, của tuổi thơ. Hãy chấp nhận một cách sung sướng là mình có niềm tin đi em.
.
Lạc mất rồi trong đám đông hổn loạn, tôi muốn tìm về với những tâm hồn trong trắng thần tiên bắt gặp trong mỗi buổi sáng cuối tuần. Có gì cải đổi được cặp mắt ngây thơ của em! Không thể rời xa những niềm vui mà mình đã hơn một lần chìm hẳn trong đó. Hòa đồng vào tuổi thơ là hòa đồng vào vĩnh cửu đó em. Mùa Đông còn đó nhưng xin đừng quên là mùa Xuân sẽ trở về. Mùa Xuân sẽ đến cho riêng em, cho những tâm hồn chưa được biết niềm đau của tuổi đời. Có một buổi sáng tôi chợt thấy lòng mình tràn ngập yêu thương khi nhìn những cánh tay chấp lại trong tư thế nguyện cầu với những đôi mắt, đôi mắt hay những vì sao thần thoại, đang hướng về đấng Từ Bi mà lòng thanh thản. Đang nghĩ gì đó em? Em đừng vội cầu xin cho đất nước thanh bình, cho chiến tranh tàn khốc sớm thoát đi… Những điều đó hãy dành cho người lớn. Còn em, tôi chỉ xin cho mắt mãi trong xanh, cho tâm hồn mãi là cánh chim cao rộng bay xa ngút ngàn và nguyện cầu cho riêng em được mãi mãi là thiên thần của trần gian. Em ơi, thanh bình, yêu thương, hạnh phúc cũng chỉ từ đó mà ra.
.
Ngày nay, tất cả tuổi xanh của vũ trụ, trần gian đã mất, tất cả như một loài chim hoang thiếu chỗ ẩn núp, tôi muốn tìm đến với em, với tuổi thơ, để thấy mình còn có một điểm tựa cho tâm hồn buốt giá. Hãy cho tôi cùng đùa giỡn vô tư với hồn nhiên, với em. Hãy cho tôi được hòa tan vào niềm vui thánh thiện đó. Xin mây đừng che lấp mặt-trời-tháng-năm. Xin tuổi thơ đừng chấp cánh bay cao vì con người thì mau biến đổi còn tuổi thơ thì ngàn đời vĩnh cửu với không gian.

Thu-Lê
Viết cho các em đoàn sinh của Gia Đình Phật Tử Từ Đàm
sau biến cố Mậu Thân và trong những ngày chuẩn bị xa quê hương.
Đăng trong “Hương Đàm” và “Sen Trắng” 
Huế, 1968