Wednesday, October 17, 2018

Con Chuột và Tôi

(Hình: Internet)
.
Con Chut và Tôi
Tản mạn của Bửu Uyển* (QH 59-62)
.
Từ lâu, tôi rất thích trồng trọt cây cảnh trong vườn. Hằng ngày, tôi vui thú chăm sóc chúng. Ở Cali, nước không được dồi dào, nhưng tôi vẫn tưới cây mỗi ngày;  vì vậy những cây cảnh trong vườn nhà tôi đều mau lớn, xanh tươi, trông rất vui mắt.
.
Hôm qua, một người bạn cho tôi ba cây ớt con, cao khoảng một gang tay. Anh ấy nói đây là giống ớt có trái giống cái lồng đèn nhỏ, màu vàng, đặc biệt rất cay. Tôi quí lắm nên chăm sóc cẩn thận, tưới nước đều đặn mỗi ngày, nên chúng lớn trông thấy.
.      
Một hôm, vào lúc sáng sớm, ra thăm vườn, tôi phát hiện ba cây ớt con của tôi bị con gì ăn trụi hết lá. Tôi buồn lắm và nghĩ rằng, thủ phạm có thể là một con thỏ hoang nào đó từ dưới thung lũng phía sau nhà, đã lên ăn.. Tôi quyết định  phải bẫy cho được con thỏ phá hoại đó. Tôi dùng bẫy chuột (loại bẫy lồng), với mấy lát cà-rốt để bẫy.
.
Sáng hôm sau, tôi hăm hở ra thăm bẫy. Bẫy đã sập xuống, nhưng không phải thỏ, mà là một con chuột.  Nhà tôi vội vã ngỏ lời xin ân xá cho con chuột. Tôi là người có nhiệm vụ thi hành lệnh ân xá đó.
.
Tôi định sẽ thả con chuột ở cái Park cách nhà tôi độ một cây số. Tôi lái xe, đem theo cái bẫy chuột đến đó. Cái Park không lớn lắm, nhưng ở đó có nhiều cây cối và bụi rậm, con chuột sẽ dễ dàng tìm được thức ăn và nơi ẩn núp cho nó.
.
Tôi ngồi xuống , lấy cái bẫy ra, và mở cửa cái bẫy. Tôi cứ nghĩ , khi cửa cái bẫy vừa hé mở, con chuột sẽ lập tức thoát ra ngoài và biến mất vào bụi rậm. Nhưng khi cửa cái bẫy đã được mở rộng, nó từ từ bò ra, không vội vã như tôi nghĩ.  Khi đã đi cách xa tôi độ 2 mét, nó dừng lại, ngồi ngước mắt nhìn tôi. Đôi mắt của nó đen láy, những sợi râu bạc quanh mõm nó lay động. Nó buồn hay vui(?) sao không chạy đi. Tôi nói với nó: "Chuột ơi, tau tha cho mi đó. Ở đây, tuy xa nhà mi, nhưng tau hy vọng mi sẽ sớm tìm được chỗ ở mới, bạn bè mới. Thôi mi đi đi !" Tôi không biết nó có hiểu tôi nói gì với nó không, nhưng nó vẫn ngồi đó.
.
Tôi ra về. Nhưng khi quay nhìn lại, tôi vẫn thấy nó ngồi bất động bên khóm hoa hồng. Tôi biết giống chuột, vừa ranh mãnh, vừa nhát gan, hể nghe một tiếng động lạ, là chúng biến mất. Nhưng sao con chuột nầy lại có thái độ kỳ lạ như vậy, tôi không hiểu nổi.
.
Tôi lái xe về nhà, mới sực nhớ là quên đem cái bẫy chuột về, tôi trở lại nơi tôi đã thả con chuột.  Khi đang nhặt cái bẫy, tôi nghe tiếng sột soạt trong bụi cây, rồi con chuột xuất hiện. Tôi quá ngỡ ngàng, đi đến gần nó, nó vẫn đứng yên lặng nhìn tôi. Tôi xúc động thì thầm với nó: "Chuột ơi, tau chỉ nhận biết mi là một con chuột. Nhưng tau mơ hồ nghĩ rằng, hình như mi đã nhận ra tau là một người thân của mi từ kiếp trước chăng?"
.
Bửu Uyển*
Tháng 2-2018

*Tác giả Bửu Uyển là phu quân của bạn Lệ Huyền (ĐK67, B7)
..
.................(Hình: Internet)
..
CHIẾC ÁO LEN (xin bấm vào đây)