Thơ ĐOÀN PHƯƠNG MAI (ĐK 73)
.
Tranh Như-Quê (ĐK 67)..
KINH CẦU BÌNH AN
Bình an khi còn bé
Ngắm nhìn hòn bi ve
Bình an khi còn nhỏ
Diều bay giữa mùa hè
.
Bình an thời đi học
Mây trôi ngoài cửa lớp
Áo trắng và nắng vàng
Sân trường đầy hoa phượng
.
Bình an thời súng đạnCăn hầm rộn tiếng cười
Bữa cơm chiều vui vẻ
Im rồi tiếng đại bác
Bình an trong bệnh viện
Nụ cười của người thân
Bao giờ về nhà được
Cùng gia đình đón xuân
An bình mùa Giáng Sinh
Chuông vang lễ nửa đêm
Người đi vui trước ngõ
Đèn ngôi sao bên thềm
Bình an người lính trẻ
Nguyện cầu sau chiến luỹ
Tối tối đọc thư nhà
Nửa năm rồi thấy nhớ
Bình an người ăn mày
Đồng tiền rơi giữa chợ
Lòng vui không than thở
Ngủ bình yên trên phố
Bình an cho mẹ già
Niệm Phật giữa đêm khuya
Cầu mong cho thằng cháu
An bình buổi nắng mưa
Bình an cô bán cháo
Chiều tan chợ lo về
Đổi đồng tiền lấy gạo
Nấu cơm cho con nhỏ
Bình an trong hơi thở
Đêm đêm dậy tập thiền
Ngắm hoa quỳnh mới nở
Sân nhà ngập ánh trăng
Con diều bay trên trời
Thuyền an lành ghé bến
Mưa hồn nhiên rơi rơi
Sông hiền hoà ra biển
Hoa bình yên giữa cỏ
Mây bình yên trôi trôi
Thông reo vui trên đồi
Người an bình dưói mộ.
..
..
Đoàn Phương-Mai (France)
(post lại)