Gởi các bạn một bài thơ về HUẾ
của thi sĩ HÀ HUYỀN CHI.
(Nguồn: Internet).
Huế Đầy
Với Huế, muôn đời tôi khách lạ
Lòng tôi thành quách phủ rong rêu
Mưa đông thấy được trong ngày hạ
Núi thấp, sông gầy, dáng quạnh hiu
.
Gái Huế cười duyên sau nón Huế
Trái tim bọc vải quấn trăm vòng
Đã như biển động, còn e lệ
Tình nấp đằng sau những chấn song
.
Bỏ Huế mà đi không tiếc nuốiMưa đông thấy được trong ngày hạ
Núi thấp, sông gầy, dáng quạnh hiu
.
Gái Huế cười duyên sau nón Huế
Trái tim bọc vải quấn trăm vòng
Đã như biển động, còn e lệ
Tình nấp đằng sau những chấn song
.
Đồng Nai rạo rực sóng đôi bờ
Cửu Long thắm thiết phù sa gọi
Bát ngát bình nguyên những giọng hò
.
Mất nước mới nghe sầu chất ngất
Trăm con sông nhớ xoáy vào thơ
Mười năm đổ rượu vào u uất
Đất trời nhiều lúc cũng bơ vơ
.
Giọng Huế bỗng nghe từ chợ Mỹ
Mà chiêng mà trống dậy hồn quê
Hương cau, mái trúc, xanh thôn Vĩ
Áo mới xênh xang giữa hội hè
.
Tôi bước bên nàng không dám thở
Không gian đầy Huế, núi cùng sông
Tóc ai thả gió, hồn tôi mở
Giấu kín trong tim những nụ hồng
.
Tác giả: Hà Huyền Chi
.
.
(Nguồn: sưu tầm)
.
(Post lại)