Trương Mỹ-Vân (ĐK67):.
(Nguồn: Internet)
..
LỤC ĐẠO LUÂN HỒI
.
Sau khi đắc đạo, Đức Phật có Tam Minh nên Ngài thấy được
chúng sanh trôi lăn vô số kiếp trong sáu cõi luân hồi và phải chịu rất nhiều
khổ đau.
Theo quan điểm Phật giáo, tùy vào nghiệp của chúng sanh
(những thực thể có ý thức, cảm giác, có sự sống) mà sau khi chết, chúng sanh đó
có thể tồn tại dưới dạng thân trung ấm một thời gian (nhiều tài liệu cho
rằng thời gian tối đa là 49 ngày, cũng có tài liệu cho rằng không có thân trung
ấm, chúng sanh sẽ tái sanh ngay sau khi chết) rồi tái sanh vào một trong 6 cõi
với cuộc đời mới. Lúc này các hoạt động cầu siêu, thờ cúng, chăm sóc phần mộ
v.v..... hoàn toàn không còn có ý nghĩa gì đối với người chết đã tái sinh.
·
Cõi trời (tiếng Phạn:
deva)
·
Cõi thần (tiếng Phạn: asura)
·
Cõi người (tiếng
Phạn: manussa)
·
Cõi súc sinh (tiếng Phạn:
tiracchānayoni)
·
Cõi ngạ quỷ (quỷ đói)
(tiếng Phạn: petta)
·
Cõi địa ngục (tiếng Phạn:
niraya)
.
.
Còn những chúng sinh đã
nhập niết bàn thì sẽ không phải luân hồi sau khi chết nữa.
Đặc điểm chung của các
cõi luân hồi là vô thường, tức là luôn luôn thay đổi và chính sự thay đổi này
là điều gây nên khổ đau cho chúng sanh trong suốt sáu cõi luân hồi.
.
.
Cõi trời
.
.
Cõi trời là cõi của hạnh
phúc. Mặt không tốt của cõi này là mọi thứ quá tuyệt vời và những điều này
khiến cho chúng sinh cõi trời thường bỏ quên việc tu hành giải thoát. Thay vào
đó, họ dần sử dụng phước báu mà họ đã tích lũy từ các kiếp trước để hưởng thụ,
do vậy khi hết phước họ lại tái sinh vào các cõi khác thấp hơn.
Những chúng sinh ở cõi
trời có rất nhiều quyền năng và uy lực so với con người. Tuy nhiên, chúng sinh
ở cõi trời sống rất lâu nhưng không bất tử hiểu biết rất nhiều nhưng không
biết hết được mọi thứ, có nhiều quyền phép nhưng chỉ có giới hạn và không có
năng lực vô biên. Vì vậy, chúng sinh cõi trời rất khác với khái niệm trời trong
văn hóa phương tây.
Cõi trời phân chia thành
nhiều tầng, khác nhau ở mức độ hạnh phúc và quyền năng. Tùy thuộc vào nghiệp mà
chúng sinh sẽ được sinh vào tầng cao hay thấp.
Muốn tái sinh vào cõi
trời, con người phải tu theo “Thập Thiện Nghiệp Đạo”:
.
.
Mười Nghiệp Lành
1. Không sát sanh: Từ bi,
không sát sanh sẽ được khỏe mạnh, trường thọ.
2. Không trộm cắp: Ngay
thẳng, không trộm cắp sẽ được giàu sang, an ổn.
3. Không tà dâm: Trong
sạch, không quan hệ bất chánh sẽ được xinh đẹp, hạnh phúc.
4. Không nói dối: Chân
thật, không dối gạt sẽ được uy thế, tiếng tăm tốt.
5. Không thêu dệt: Trung
thực, không xảo ngôn sẽ được mọi người kính mến.
6. Không đâm thọc: Hoà
hợp, không nói lời ly gián sẽ được nhiều người ủng hộ.
7. Không nói lời thô ác:
Hoà nhã, không cay nghiệt, không thô tục sẽ được cao sang.
8. Không keo kiết, gian
tham: Rộng rãi, bố thí sẽ được vô lượng phước báu.
9. Không sân hận: Nhân
từ, nhẫn nại sẽ được vô lượng duyên lành.
10. Không si mê: Sáng
suốt, tỉnh giác sẽ được vô lượng trí tuệ.
Cõi thần (A-tu-la)
.
.
Cõi thần là cõi của các
vị có cuộc sống hạnh phúc hơn cõi người nhưng không bằng cõi trời và phước báu
cũng ít hơn so với cõi trời. Họ là những chúng sinh có nhiều phước, làm nhiều
việc thiện nhưng bản tính còn rất hung dữ, nóng nảy và luôn cảm thấy bị quấy
phá bởi những chúng sinh ở cõi trời.
Cõi thần cũng phân chia
thành nhiều tầng như cõi trời, khác nhau ở mức độ hạnh phúc và quyền năng. Ở
các tầng thấp, họ cũng hiểm ác và có thể có hình thù gần giống với quỷ dữ. Một
số sự tích kể rằng có một số chúng sinh ở cõi thần có tới 3 đầu và 6 tay.
.
.
Cõi người
.
.
Cõi người là cõi của con
người. Sự tái sinh vào cõi này được cho là có lợi nhất trong tất cả các cõi
luân hồi về mặt tu hành giải thoát. Điều này là do một số đặc tính độc đáo duy
nhất chỉ có ở cõi người.
Con người được xem là có
nhiều thuận lợi vì họ dễ nghe và làm theo chánh pháp do sự hạnh phúc và
đau khổ đều ở khoảng giữa so với các cõi khác. Chúng sinh ở cõi súc sinh, ngạ
quỷ và địa ngục chịu nhiều đau khổ chỉ có thể chịu đựng chứ không thể tự vươn
lên. Cuộc sống ở cõi thần có nhiều bạo lực nên không thể làm theo chánh pháp,
còn phần lớn chúng sinh ở cõi trời chỉ hưởng thụ phước của họ mà quên đi việc
tu tập. Không giống các cõi khác, đơn thuần là hạnh phúc hay đau khổ, tại cõi
người, con người có thể trải qua những kinh nghiệm, những cảm giác từ hạnh phúc
nhất cho đến đau khổ nhất tùy vào nghiệp của họ.
Việc tái sinh làm con
người là một sự hiếm hoi cho nên Phật đã ví cơ hội được làm người giống
như một con rùa mù trăm năm mới nổi lên một lần và chui đầu được vào một khúc
cây có lỗ thủng nổi lênh đênh trên biển.
Việc tái sinh vào cõi
người được cho là rất lợi ích nếu như biết sống đúng cách. Tuy nhiên, chúng
sinh cõi người thường lãng phí thời gian cuộc đời vào các nhu cầu vật chất thú
vui của cuộc sống, đôi lúc có hành động và ý nghĩ không tốt gây nên nhiều việc
ác. Vì điều này, phần lớn sau khi chết, chúng sinh cõi người thường tái sinh
vào các cõi khác thấp hơn thay vì tái sinh tiếp tục làm người như lúc trước.
Ở những cõi thấp hơn cõi
người như cõi súc sinh thì sẽ rất khó khăn để tích lũy đủ phước để có thể tái
sinh làm người, cho nên chúng sinh có thể sẽ phải mất thêm nhiều kiếp như vậy
nữa thì mới có cơ hội tái sinh làm người.
Muốn tái sinh vào cõi
người, con người phải giữ đúng “Ngũ Giới”, nghĩa là
1. Không sát sanh, hại
vật.
2. Không lấy của không
cho, nghĩa là không trộm cắp.
3. Không tà dâm.
4. Không nói dối, không
nói lời hung ác chửi mắng người khác, không nói lưỡi hai chiều, không nói lời
ngọt ngào, êm dịu để lợi mình hại người.
5. Không uống rượu.
Cõi súc sinh
.
.
Cõi súc sinh bao gồm các
động vật, côn trùng, vi sinh vật, trừ con người.
Phật dạy rằng, tất cả các
chúng sinh đều có Phật tánh và do đó đều có khả năng tự giải thoát. Qua vô
số kiếp quá khứ, nhiều động vật có thể đã từng là người thân của chúng ta. Vì
vậy, con người chúng ta không nên sát sanh.
Sỡ dĩ sau khi chết con
người tái sanh vào cõi súc sanh vì vô minh, nghĩa là không hiểu sự thật về sự
vận hành của vũ trụ và của muôn loài chúng sanh cho nên có những hành động u mê
ngu muội. Một thí dụ của hành động vô minh là đã có gia đình mà còn ngoại tình,
tức là phạm tội tà dâm, gây đau khổ cho nhiều người, khi chết sẽ chịu quả báo
này.
Cõi ngạ quỷ (quỷ đói)
.
.
Những chúng sinh ở trong
cõi ngạ quỷ được biết đến như là những quỷ đói. Họ cực kỳ đói và khát, nhưng họ
hầu như không thể ăn hay uống.
Chúng sinh ở cõi ngạ quỷ
vô hình với giác quan của con người, nhưng có ý kiến cho rằng con người có thể
nhìn thấy họ trong một số trường hợp. Chúng sinh ở cõi ngạ quỷ mang nhiều hình
hài khác nhau, cũng có những chúng sinh mang hình hài con người nhưng với chân
tay nhỏ, bụng rất to và dài, cổ hẹp. Điều này đặc biệt cho việc họ cực kỳ đói
khát (bụng to) nhưng rất khó khăn để thỏa mãn cơn đói (cổ hẹp).
Ngạ quỷ được cho là
thường sống ở các bãi rác hoặc hoang mạc của cõi người, và có thể ở các nơi
khác tùy vào nghiệp quá khứ của họ. Một số trong số họ có thể ăn một ít, nhưng
rất khó tìm đồ ăn thức uống. Số khác có thể tìm được đồ ăn, nhưng rất khó nuốt.
Một số khác nữa khi ăn vào thì đồ ăn biến thành lửa khi họ nuốt vào. Cũng có
trường hợp đồ ăn và thức uống biến mất ngay trước mắt họ khi họ tìm thấy. Vì
vậy, ngạ quỷ luôn luôn đói khát.
Cùng với đói khát, ngạ
quỷ cũng phải chịu đựng nóng lạnh thất thường, ngay cả ánh trăng mùa hè cũng
thiêu đốt họ, trong khi ánh nắng mặt trời mùa đông vẫn làm họ cóng lạnh
Ngạ quỷ cũng có một số
quyền năng và có thể sử dụng để chống lại lẫn nhau hoặc dọa con người. Tại các
chùa thường cúng thí thực vào buổi chiều, chính là bố thí thức ăn cho ngạ quỷ.
Con người sở dĩ tái sanh
làm ngạ quỷ là do lòng tham lam vô tận, tâm ích kỷ chỉ biết lợi mình còn ai
chết mặc ai.
Cõi địa ngục
.
.
Địa ngục là cõi hoàn toàn
đau khổ, là nơi chúng sinh bị đày đọa do tạo các nghiệp xấu, ác của mình đã tạo
ra trong quá khứ. Có thể bị đày đọa đến mức độ cảm giác như đã chết, nhưng
chúng sinh sau đó lại được phục hồi và bị đày đọa tiếp. Theo các tài liệu chính
thống thì việc bị đày đọa là do quỷ sai khiến hoặc các chúng sinh khác
trong địa ngục thực hiện. Mặc dù thời gian ở trong địa ngục không kéo dài vô
tận nhưng thời gian đó thường rất lâu.
Địa ngục theo cách nhìn
của Phật giáo rất khác so với các tôn giáo khác. Theo các tài liệu được ghi
chép lại, chúng sinh khi tái sinh vào địa ngục chịu sự phán xét của các vị Diêm
vương rồi bị đày đoạ.
Việc đọa vào cõi địa ngục
phụ thuộc hoàn toàn vào nghiệp bất thiện, nghiệp ác của chúng sinh đó, và khi
đã trả hết nghiệp có liên quan, chúng sinh sẽ tái sinh vào các cõi khác cao
hơn.
Địa ngục được phân thành
nhiều tầng, khác nhau về mức độ đày đọa. Con người không thể nhìn thấy chúng
sinh trong địa ngục. Hiện nay, có nhiều mô tả khác nhau về sự phân chia các
tầng cũng như hình thức đau khổ ở các tầng. Địa ngục thống khổ cùng cực là địa
ngục A-Tỳ theo kinh điển ghi chép lại.
Con người tái sanh vào
cõi địa ngục là do tánh nóng nảy, lòng sân hận không kiềm chế được cho nên mỗi
lần nổi nóng là mỗi lần họ đốt cháy bao nhiêu rừng công đức mà họ không hề biết
vì vô minh. Khi làm tiêu tan hết phước đức thì con người bị đọa vào địa ngục.
.
.
Theo kinh Phật, nếu ai
phạm phải một trong “Năm Tội Lớn” này, khi chết sẽ lập tức đi xuống Địa ngục để
chịu hình phạt.
Năm tội lớn còn được gọi là Ngũ nghịch, Ngũ
vô gián nghiệp là năm tội nặng nhất dẫn đến quả báo ngay lập tức, trong kiếp
này (vô gián nghĩa là ngay lập tức, không có trung
gian, gián đoạn), và sau khi chết sa đoạ Địa ngục. “Năm Tội Lớn” này cụ
thể là:.
1.
Giết cha (sát phụ)
2.
Giết mẹ (sát mẫu)
3.
Giết một vị A-la-hán, là một vị thánh (sát A-la-hán)
4.
Làm thân Đức Phật chảy máu (cũng có thể là phá hoại tượng Phật, ảnh Phật)
5. Chia rẽ Tăng-già (Phá hoà hợp tăng)
5. Chia rẽ Tăng-già (Phá hoà hợp tăng)
.
Ba cõi Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh còn được gọi là “Tam Ác Đạo” (Ba Đường Ác), chia ra như sau:
Ba cõi Địa Ngục, Ngạ Quỷ, Súc Sanh còn được gọi là “Tam Ác Đạo” (Ba Đường Ác), chia ra như sau:
1. THAM lam quá độ sẽ bị đọa vào cõi Ngạ Quỷ.
2. SÂN hận, thù oán sẽ bị đọa vào Địa Ngục.
3. Si mê, vô minh sẽ bị đọa vào cõi Súc Sanh.
.
Cuối cùng, sau đây là câu chuyện trong kinh sách Phật
chứng tỏ sự tái sanh trong sáu cõi luân hồi. Thời Đức Phật còn tại thế,
một hôm Ngài đi trên đường, theo sau là ngài A-Nan, thị giả của Phật. Tình cờ
Phật thấy một con heo nái, Ngài mỉm cười nên ngài A-Nan hỏi tại sao Phật cười.
Ngài đáp:
- Trong vô số tiền kiếp, con heo này là một tiên nữ xinh
đẹp trên cõi trời nhưng vì phạm tội nên sau khi hưởng hết phước bị đày xuống
trần gian làm tiểu thư con nhà quyền quý. Người con gái này lại tiếp tục làm
những điều xấu ác trong nhiều kiếp nên cuối cùng bị sa đọa vào cảnh giới của
loài súc sanh làm thân con heo nái..
Vì Đức Phật có “Tam minh” nên Ngài mới thấy rõ vô số tiền kiếp của con heo này.
Vì Đức Phật có “Tam minh” nên Ngài mới thấy rõ vô số tiền kiếp của con heo này.
..
Trương Mỹ-Vân
(ĐK67) sưu tầm và ghi lại theo lời giảng của quý Thầy.
.
.
.
(Nguồn: Internet)
.
.
.
.
(Nguồn: Internet)
.
.
.