thơ Lữ Quỳnh.
(Hình: Internet)
Té Trên Đồi Mây
.
Đất nghiêng hay tại tâm phiền
Để cho thân ngã xuống triền đồi
mây
Sải tay bấu chặt đất dày
Có con chim nhỏ lạc bầy kêu
khan
Chập chờn hé mắt nhìn trân
Bóng ai. Mây trắng nhẹ nâng tôi
về
Về đâu...về cũng là đi
Bâng khuâng mặt đất từ bi dọn
đường
.
.
Thấy Gì, Chỉ Thấy
.
Kìa ai
ngang qua bên ngoài cửa kính
Kìa ai
như từ
khi em là nguyệt
Đinh Cường
. .
Thức dậy mở cửa nhìn ra
Thấy gì chỉ thấy mù sa mịt mùng
Thấy gì chỉ thấy mông lung
Ngẩn ngơ nhớ bạn muôn trùng cõi
xa
Bạn về trong giấc mơ qua
Sao còn lẩn quất chưa ra khỏi
ngày
Quạnh lòng mắt dõi hàng cây
Thấy gì chỉ thấy chân mây
ráng vàng
.