.
Nếu một ngày nào đó, bạn cảm thấy vô cùng đơn độc..
.
Tôi Là Thầy.
Tôi
là Thầy ngay từ giây phút đầu tiên có một câu hỏi thốt ra từ miệng
một đứa bé.
Tôi
đã từng là nhiều người ở nhiều nơi.
Tôi
là Socrates[1], khuyến khích tuổi trẻ Hy Lạp khám phá những điều mới
mẻ bằng cách đặt câu hỏi.
Tôi
là Anne Sullivan gom thu những bí mật của vũ trụ vào đôi tay rộng mở
của Helen Keller.[2]
Tôi
là Aesop và Hans Christian Andersen, đưa ra những chân lý thông qua những
mẫu
chuyện không thể nào kể hết.
LỜI CHA DẠY
(Viết ngắn của ThaiNC).
Bài viết của BÙI KIM-CHI (ĐK 68)
Thuở Còn Đi Học
Buổi chiều. Nắng che nghiêng bàng bạc một góc trời. Tôi đang ở đây. Huế, thành phố tuổi thơ tôi và thời con gái dịu ngọt bên cạnh bạn bè, thầy cô. Trời đang vào hạ. Nắng. Nóng. Phượng ngập ngừng đơm bông trước những cơn giông chiều oi ả vội vàng thả nước xuống dòng sông trôi. Ngang qua trường xưa, tôi dừng chân. Đứng ngây người – nhìn. Ký ức một thời thênh thang rộng mở. Ngậm ngùi tôi ôm vội cảm xúc chao nghiêng. Trong chiếc áo hồng nền nả muôn thuở, Đồng Khánh trường tôi vẫn điệu đàng khoe dáng lão chuẩn bị vào tuổi hạc 100 năm. Lặng người. Thổn thức. Bụi thời gian khép lại. Hương thời gian rộn rã bay lên. Thoảng hương của tóc thề, áo lụa trong giai điệu xanh của thuở còn đi học quẩn quanh...