Hồi ký của LƯƠNG KIM KÊ (ĐK
67)
.
"Năm xưa chúng ta bạn nhau
Học cùng một mái trường xưa..."
.
.
Đã hơn 5 giờ 30 chiều, trời bắt đầu lắc rắc mấy giọt mưa, lo sợ cơn mưa lớn, tôi vội bắt xe ôm quen đưa thằng cháu ngoại mười sáu tháng tuổi siêu quậy của tôi, qua giao cho mẹ nó. Thằng nhóc được ngồi xe khoái chí nhún nhẩy theo từng nhịp nẩy của bánh xe, ngẩng mặt lên trời khoái chí hứng những giọt mưa đang dần nặng hạt. Những hạt mưa bỗng lớn hơn và nhanh hơn, cơn mưa thực sự đến, anh xe ôm dừng xe đưa chiếc áo mưa, tôi trùm vội trên đầu nhóc, nhóc phản đối kich liệt. Tôi giục anh xe ôm cứ đi tiếp, vì nếu không sẽ trễ mất.
Chiều nay tôi có một buổi họp mặt bạn bè cùng khối lớp, đã rất lâu chúng tôi chưa có một buổi họp mặt hứa hẹn sẽ đông vui như hôm nay. Thế là cứ… đội mưa mà đi.
.
Thằng nhóc đang quyết liệt bức bối kéo chiếc áo mưa ra khỏi đầu, một cuộc “giằng co“ giữa bà và cháu trên xe máy đang chạy, gay go đây! Bỗng điện thoại trong túi quần tôi reo lên, chắc là bạn nào đó gọi cho tôi, tôi bận co kéo với cháu ngoại không nghe máy. Thằng nhóc dừng vùng vẫy, nghe ngóng vài giây rồi bắt đầu tìm kiếm, theo tiếng điện thoại, nó sờ vào túi quần tôi, rồi điện thoại ngừng reo. Thằng nhóc ngồi yên nghe ngóng, tôi thở phào, chắc nó chịu yên rồi đây. Nhưng không, nó lại bắt đầu loi choi, cuối cùng kéo được áo mưa ra khỏi đầu, nó thò mặt ra cười khoái trá, tôi đành phải để nhóc đùa với những giọt mưa. Rồi cơn mưa nhẹ dần, đến nơi làm việc của con gái, tôi giao nhóc quậy cho mẹ nó rồi tiếp tục đến tiệm ăn Hòai Phố nơi chúng tôi hẹn gặp nhau.
.
Đến đúng địa chỉ, nhưng đấy là tiệm Hội An, băn khoăn, tôi điện thoại cho bạn Thấy, trưởng ban Trung Tâm Sưu Tầm Trẻ Lạc và Tổ Chức Sự Kiện (chúng tôi vẫn hay đùa với nhau như vậy vì bạn ấy rất nhanh nhạy và nhiệt tình trong việc kết nối bạn bè xưa thân thiết.)
_ Alô, Ê ! Mụ mi ! đây là Hội An chơ mô phải Hòai Phố mô !
_ Đúng rồi, Hội An và Hoài Phố là một mi nờ! Tau cũng sắp đến đây nì !
.
Vừa vào cổng tiệm ăn tôi đã thấy bạn Bạch Lan đứng tươi cười đón ở đó, cũng vừa lúc một số bạn khác ùa vào, chúng tôi ôm chầm lấy nhau tíu tít mừng vui gặp mặt. Các bạn phương xa Cửu Quí, Kim Đôn, Bạch Lan chăm chăm tươi cười nhìn từng bạn một, sau đó là một màn chụp hình, quay phim lọan con cào cào, ai nấy đều cười vui. Lát sau đôi uyên ương Lệ Huyền đến, rồi không lâu sau bạn Hợi đến, khuôn mặt phúc hậu nổi bật với màu áo đen. Tôi vừa được biết bạn này có “bàn tay vàng“, nấu ăn rất tuyệt vời, thật tiếc là nhà bạn ấy quá xa, nên không tổ chức họp mặt tại nhà bạn ấy theo như nhã ý của bạn lúc ban đầu.